LỚP 6.1 XIN CHÀO CÁC BẠN ĐÃ ĐĂNG NHẬP

Câu Chuyện Giáo Dục Tính Cần Cù Và Lòng Dũng Cảm :
"Bốn người đi tìm vùng đất mới, sau khi vượt qua muôn vàn những cơn sóng to gió lớn, dường như trên người họ chẳng còn lấy một thứ gì. Họ gồm một thương nhân, một nhà quý tộc, một người mục dân và một hoàng tử.
Họ đang ngồi bên cạnh một dòng suối. Những người rơi vào cảnh khốn khó đáng thương đó cũng ngồi lại với nhau bàn xem có cách nào để thoát khỏi tình cảnh khó khăn này không.
Hoàng tử thì nói đó là nỗi bất hạnh của nhân vật cao sang, còn người mục dân chỉ lại nói:

- Than vãn, trách móc thì giải quyết được vấn đế gì chứ? Chúng ta chỉ cần sống được, thì nhất định chúng ta sẽ đạt được mục đích thôi.
Chủ ý của người mục dân ngay lập tức nhận được sự tán đồng của ba người kia. Thương nhân thì biết toán học, ông ta nói:
-Tôi sẽ đi dạy toán, dạy thời gian bao lâu thì tính bấy nhiêu.
Hoàng tử tiếp lời:
- Tôi sẽ dạy chính trị.
Nhà quý tộc cũng vội nói theo:
- Còn tôi, tôi sẽ lập ra một trường học.
Mục dân bảo:
- Thưa các ngài, các ngài nói rất đúng, nhưng các ngài bảo thế nào chứ? Một tháng có ba mươi ngày, trong khoảng thời ngắn ngủi này, các ngài không có được khoản thù lao nào, thì phải làm sao đây? Chúng ta cứ để cái bụng trống rỗng, đói cồn cào à? Các ngài đã cho tôi một tia hy vọng về tương lai tốt đẹp, nhưng điều đó quá xa vời, viển vông. Hiện bây giờ, chúng ta đang đói, ai trong số chúng ta có thể kiếm được cái để mọi người ăn vào ngày mai không chứ? Hoặc giả, ai có thể nói được, bữa ăn tối nay chúng ta có gì không?  Đó mới là việc cấp bách chúng ta phải làm, nó quan trọng cần thiết hơn bất cứ thứ gì hết. Về mặt này, kiến thức học vấn của các ngài không cần phải dùng đến, nhưng tôi lại có thể làm cho điều đó biến thành sự thật.
Nói rồi, người mục dân đi vào khu rừng. Anh ta đốn củi, bán lấy tiền, rồi mua thức ăn cho bữa đó và cho ngày hôm sau, giải quyết được tình cảnh đói khổ trước mắt, để sau đó những người khác mỗi người phát huy sở trường của riêng mình."